Mùa hè nămấy, Tây Thuần và Trình Dục Bắc cùng tìm chỗ làm thêm, đấy là lần đầutiên Tây Thuần đi làm, tuy hoàn cảnh nhà cô không khá mấy nhưng mẹ côkhông đồng ý cho cô đi làm thêm, luôn nói con gái ở ngoài một mình không an toàn, mẹ chỉ hi vọng con có thể có một cuộc sống vô ưu vô lo, dù như vậy đồng nghĩa với việc mẹ sẽ vất vả thật nhiều.
Tây Thuầnlàm phục vụ ở một khách sạn nọ, cũng không cực lắm, có tiệc thì bày chén đĩa ra bàn, bê thêm thức ăn nữa, xong thì đứng liên tục một bên. Contrai tính ra cực hơn nhiều, phải mang thức ăn từ phòng bếp đến, còn lạithì nhân viên nữ lo. Phân công thế này làm Tây Thuần có cảm giác mình đã hi sinh rất vĩ đại, cắt hết móng tay dài cô đã dưỡng lâu ơi là lâu, lúc Trình Dục Bắc cầm kiềm cắt móng, cô cảm thấy mình đau đớn như chết điấy, cô vô cùng yêu quý móng tay của mình mà lại.
Khi đó cònbị Trình Dục Bắc cười vô mặt lâu ơi là lâu, anh vốn đâu có biết cô yêumóng tay của cô cỡ nào đâu chớ, nhưng cô không trách hề anh, cô đâu nỡchứ.
Một tháng sau, Lý Tuệ Hiền liên tục gọi điện cho Tây Thuần giục hỏi sao giờ vẫn chưa chịu về nhà, Tây Thuần quyết định về nhà.
Cô rì rìchạy đến kí túc xá nam, kí túc xá nam của đại học A hình như nữ sinh cóthể thoải mái ra vào, cô chạy vào phòng Trình Dục Bắc. Nghỉ hè, nhiềubạn đã về quê nhà, thành phố A phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ket-hon-khong-tinh-yeu/2615194/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.