Lại Truyền Phong đứng trên tường thành Nhạc Châu, suy đoán tâm tư của đại soái thế nào cũng không sao đem thiên chức quân nhân và phá hoại bỏ chạy liên hệ với nhau, ba nghìn huynh đệ thêm vào một nghìn phủ binh đủ để thủ vệ thành Nhạc Châu, cho dù là quân binh tinh nhuệ tới công thành cũng thủ được nửa năm không thành vấn đề, một tòa thành yên lành tại sao lấy ra chà đạp?
- Tướng quân, thuộc hạ đã tẩm dầu vào gỗ đá, chỉ đợi thủy tặc tới sẽ cho bọn chúng một đòn phủ đầu đau đớn, mấy vạn thủy tặc không biết đầu chúng có tính quân công không?
- Chết không tính, chỉ sống mới tính, tàn phế thì trừ quân lương của ngươi. Nghe thuộc hạ tính tới cả quân công, Lại Truyền Phong bống nhiên bực tức.
- Hả? Thế này thì làm sao mà đánh, tướng quân, nếu thủy tặc đánh tới thì ti chức có nên giết không? Hôm qua tướng quân còn muốn cắm bọn chúng lên hồ thị uy mà.
- Đương nhiên phải giết, nhớ kỹ không cần kẻ thương bệnh, chỉ cần bị thương là bồi thêm một đao, tốc độ phải nhanh không để tư mã nhìn thấy, đó là điều đại soái căn dặn.
Lâm trận hạn chế tướng quân tự do phát huy, dù chủ soái ngu xuẩn đến mấy cũng không đưa ra lệnh này với tướng sĩ sắp lên chiến trường, Vân hầu xưa nay trí tuệ lại đưa ra mệnh lệnh đó, dứt khoát không phải hầu gia bị điên mà trong đó có đạo lý mà kẻ thô kệch như mình không hiểu được.
Lưu Nhân Nguyện nhận được mệnh lệnh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828085/chuong-836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.