Lão tổ tông cuối cùng không hạ quyết tâm được, chỉ đành tự cầm tù chính mình trong bí cảnh, xa rời thế gian, muốn thông qua cách này để đạt được mục đích. Nhưng lão tổ tông sai rồi, người có tài giống như đặt dùi trong túi, lúc nào cũng lộ ra, người giỏi nhất tự giam mình rồi, thế nhưng thiên hạ vẫn không ngừng xuất hiện những người như vậy, ví như Khổng Tử, Tằng Tử, Trang Tử, Hàn Phi, Tả Khâu Minh, những người này cả đời đem trí lực của mình để làm đám ngu dân minh bạch bản thân có thể thông qua học tập đạt tới cảnh giới của thần, thật quá ngu xuẩn.
Mùa hè mặc áo cộc, mùa đông mặc áo choàng, khát uống nước, đói ăn cơm, phương thức hành vi mặc dù khác nhau, nhưng hành vi nguyên thủy nhất thúc đẩy trí tuệ. Hàn Triệt từ nhỏ đọc trong sách luận về phương diện này. Trong sách của Vân Diệp cũng có giải thích, trăm sông từ một.
Bạch Ngọc Kinh khốn kiếp kia nhất định kế thừa tính toán từ thời thượng cổ, cho nên với học vấn thô thiển của Vân Diệp mới soạn ra được cuốn ( toán học sơ giai),những học vấn đó đều bị phong ấn từ thời thượng cổ, Vân Diệp mang chúng tới thế gian là phản bội lại thần.
Nguồn gốc của Vân Diệp chỉ có thể truy tới hoang nguyên Lũng Hữu, thậm chí Vượng Tài cũng chỉ truy tới đó, nếu như nói hoang nguyên ấy không có bất kỳ liên hệ nào với Bạch Ngọc Kinh thì Hàn Triệt không tin, vốn tưởng chỉ cần đợi người của Bạch Ngọc Kinh tới thanh lý môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828084/chuong-835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.