Quan viên lễ bộ khi làm văn biểu tế thiên chuyên môn mời đại nho Nhan Chi Thôi chấp bút, ông cụ nhiều năm không đụng tới bút rồi, nghe nói tới chuyện này thì mừng rỡ, nhất định phải đích thân viết văn biểu, còn nói tới khi đó phải đi bái tạ Tôn Tư Mạc, hỏi mình có cần sốt hai ngày không?
Quy cách cao kinh người, kiệu, cờ, không thiếu cái nào, Lý Thái xuất hành mới giương hai lá cờ, lần này Lão Tôn có sáu cái, tướng quân mở đường, tể tướng đỡ kiệu, thiên quan xướng lễ, đế hậu cung nghênh ở đường Chu Tước, nói một câu vất vả.
Cao hứng nhất không phải là Lão Tôn, Lão Tôn trốn trong dãy Tần Lĩnh ngày ngày dùng cồn rửa dư độc trên người, cao hứng nhất là một đám đạo sĩ Huyền Đô quan, mừng phát điên, Viên Thiên Cương suốt ngày kể cho đám đệ tử phàm trần rằng mình đã giữ được hương hỏa đạo môn ra sao.
Thành Huyền Anh thở phào, xách tùng văn cổ kiếm, đi giày cỏ tới Đông Hải, có Tôn Tư Mạc phía trước, mình bất kể thế nào cũng không thể mất mặt.
- Lão Đạo, nghe nói trong thành Trường An rất náo nhiệt, ai cũng thò cổ chuẩn bị xem thần tiền, ông cứ trốn trong núi không được, ngày nào cũng dùng cồn rửa người, ai đi dùng thứ này chứ.
Vân Diệp mò trong bát ra một yếm rùa, đặt vào đĩa, múc hai thìa canh rùa, húp một ngụm, lải nhải với Tôn Tư Mạc.
- Tiểu tử, đây vốn là công lao của ngươi, lão đạo nhận lấy thật hổ thẹn.
- Bỏ đi, lễ nghi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827764/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.