Vô Thiệt, Hà Trung Vũ, Hồng Thành ngồi trong khoang thuyền nghe Vân Diệp giảng giải vì sao phải làm như thế.
- Từ xưa tới nay, làm quan là vì hiển vinh phụ mẫu, dương danh, cao hơn người một bậc, chuẩn bị hút máu trên người bách tính, lấy ức hiếp người khác làm khoái lạc. Loại hành vi tồi tệ này đã kéo dài mấy nghìn năm, từ khi Hạ Vũ có lòng riêng, đem quyền lợi của mình giao cho nhi tử, vương triều liền xuất hiện cái gọi là gia thiên hạ, từ lúc đó trở đi con người phân hóa thành nhiều loại.
- Tốt hay không thì không nói, giai cấp là thứ kỳ lạ, đôi khi nó thúc đẩy người ta tiến lên, nhưng đa phần nó là cái cớ để chèn ép người khác. Người kéo thuyền ngoài kia đang làm chức trách của họ, nếu trên thuyền không chứa rong biển, ta sẽ thoải mái tiếp nhận, quân hạm có tư cách hưởng thụ sức lao động của bọn họ, nhưng có rong biển, thuyền của chúng ta không phải là quân hạm nữa, mà là thương thuyền, cho nên ta phải trả phí, một xu cũng không được thiếu.
- Để cho đám quan viên tim đen lợi dụng quan thuyền bị mất con đường trục lợi này, không phải vì bọn chúng chiếm lợi của quốc gia, đáng hận hơn nữa thứ bọn chúng vận chuyển khiến dân gian thiếu đi một khoản phí vận chuyển lớn, bọn chúng lại mua rẻ hơn dân gian, lợi nhuận lại có hơn người khác. Không được, mới bắt đầu chạy ngươi đi đi trước rồi, để lâu toàn bộ thương nhân sẽ biến thành quan thương, thương hiệu dân gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827703/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.