Cho đến khi ánh chiều tà bao phủ cả sân, vẫn chưa thấy Vũ Văn Dụ vào cung.
Nguyên Chiêu Lâm không yên lòng lắm, ngày hôm nay trôi qua vô cùng suôn sẻ, từ khi chuyển kiếp tới đây, cô vẫn chưa từng thử qua cảm giác này.
Buổi tối sau khi sát trùng vết thương cho Phúc Bảo, Thường công công bảo cô quay về Tây Noãn Các nghỉ ngơi.
Nguyên Chiêu Lâm đi ra ngoài điện, nhìn thấy loan giá của Minh Nguyên Đế đang đi tới cửa điện, cô do dự không biết nên rời đi hay đợi ông ta đến để thỉnh an rồi rời đi, thì lại nhìn thấy một người mặc đồ thị vệ tiến lên nói gì đó, sắc mặt Minh Nguyên Đế đại biến, xoay người rời đi.
Đã tới của điện lại muốn xoay người rời đi? Xảy ra chuyện lớn gì sao?
Nguyên Chiêu Lâm không yên lòng trở lại gian Tây Noãn các, Hỉ ma ma tới thay thuốc cho cô, Nguyên Chiêu Lâm lau người bằng nước ấm, sau đó rửa mặt, cả người mới cảm thấy thoải mái hơn chút.
Sau khi uống thuốc tiêu viêm, cô lên giường đi ngủ.
Mấy ngày nay cô luôn uống thuốc tiêu viêm khiến toàn thân rất uể oải, buồn ngủ, vừa chạm xuống giường thì mí mắt cô đã sụp xuống.
Thậm chí còn không có thời gian để nghĩ xem tại sao Minh Nguyên đế đã trở về rồi lại rời đi.
Nửa đêm, Hỉ ma ma bước vào đánh thức cô.
Nguyên Chiêu Lâm dụi mắt nhìn Hỉ ma ma đang đứng bên cạnh ngọn đèn, vẻ mặt bà ta đau buồn không rõ, Nguyên Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-vuong-trieu-co-dai-2/2637848/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.