Vũ Văn Dụ cầm đũa lên, ăn thức ăn đã nguội lạnh, dửng dưng ngước mắt nhìn cô: “Muốn đánh nhau à? Ăn no có sức rồi đánh.” 
Nguyên Chiêu Lâm biết mình hiêu lầm nên hơi lúng túng, cô cài trâm lên đầu lần nữa rồi ngồi xuống. 
Cô thực sự rất đói, từ lúc đến đây cô đã đói rồi. 
Vì trong lòng luôn đề phòng nên cô ăn rất nhanh, ăn ngấu ăn nghiến. 
Còn Vũ Văn Dụ thì ăn chậm rãi, từ tốn, vẻ mặt vẫn ảm đạm, nhưng nhìn người cực kỳ bình tĩnh, chỉ là sự bình tĩnh này khiến người khác cảm thấy ẩn giấu phong ba. 
Nguyên Chiêu Lâm treo lơ lửng nửa quả tim để ăn xong bữa cơm này, sau đó cô vào sau bình phong tiêm thuốc, kê đơn cho mình. 
Bình phong bằng lụa trong suốt, Vũ Văn Dụ thực sự có thể nhìn thấy những gì cô làm bên trong. 
Hắn chăm chú theo dõi, mấy ngày nay mọi chuyện đã nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn, sự thay đổi của Nguyên Chiêu Lâm khiến cục diện cũng thay đổi. 
Hắn lại bị đặt vào vòng xoáy. 
Đây không phải chuyện tốt, nhưng nếu Hoàng tổ phụ có thể khỏi bệnh thì hắn cũng không quan tâm. 
Sự thay đổi của Nguyên Chiêu Lâm có thể về phủ từ từ quan sát điều tra, cô cũng không thể lật ngược tình thế. 
Sau khi Nguyên Chiêu Lâm tiêm xong thì cho thuốc vào miệng, uống bằng nước lạnh. 
Vũ Văn Dụ ngẩng đầu nhìn cô, lãnh đạm nói: “Về tẩm điện đi, đừng hỏi gì cả, cũng đừng biện bạch nhiều, bản vương muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-vuong-trieu-co-dai-2/2637846/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.