Khi người đàn ông Nga bước vào phòng cùng với Phương Vy Kỳ, suy nghĩ đầu tiên của Hứa Qua chính là: Mình có cớ để chuồn rồi.
Ở 1942, ngoài cái mác vợ chưa cưới của Lệ Liệt Nông, vị trí của Hứa Qua chỉ tương đương cấp nhân viên ở tập đoàn lớn, còn là kiểu nhân viên không đủ trình ngồi vào những buổi họp quan trọng, cấp cao. Cô luôn nhớ kỹ điều này trong đầu.
Thế nhưng cái chân vừa mới dịch một bước, Lệ Liệt Nông đã cản cô lại. Anh không dùng tay mà dùng chân, duỗi thẳng cái chân dài ngáng đường chạy của Hứa Qua.
Nhìn anh bây giờ không khác những tên bạn lông bông, thích chòng ghẹo khó dễ người khác. Khi thấy bạn mình bước qua, mấy tên này sẽ ngay lập tức ngáng chân để nhìn người ta ngã chổng vó. Hứa Qua đâu ngờ được nhà lãnh đạo 1942 có ngày lại làm chuyện ấu trĩ này, thậm chí còn là cố ý.
Nếu không nhờ Phương Vy Kỳ kịp thời túm lấy, Hứa Qua nhất định đã mất mặt cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, chân chổng lên trời và có khi còn gãy cả mũi.
Khi nhận ra Lệ Liệt Nông là thủ phạm, đầu Hứa Qua lập tức nhảy số: "Tên khốn Lệ Liệt Nông cố ý muốn cô mất mặt trước hiệp sĩ Núi Đền."
Mới đây, Phương Vy Kỳ vừa đi huấn luyện ở Anh về nên động tác anh đỡ lấy cô vô cùng vững chắc, lịch sự lại còn đẹp mắt.
Hứa Qua cố gắng kiềm chế cảm xúc, nếu không phải có ông người Nga còn ở đây, nhất định cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-ve-be-ngoai/3517180/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.