Hoan ái lúc này, không chỉ là hãm sâu vào trong ham muốn thân thể, mà hơn hết là đau đớn tuyệt vọng vì ngày sau sẽ chẳng thể bên nhau mà trở thành đối địch.
Không có gì đau đớn hơn, tuyệt vọng hơn, đáng sợ hơn kết cục như vậy. Sự bi thương ấy giống như một cơn băng giá thấu tận xương tủy, theo ngón tay Tô Dẫn Nguyệt mà lan khắp toàn thân, khiến Quân Doanh Thệ đau đớn, cũng vui sướng.
Ngón tay linh hoạt chậm rãi cởi long bào màu vàng óng của hắn ra, Tô Dẫn Nguyệt kích động đến run rẩy, si ngốc chăm chú nhìn thân thể của Quân Doanh Thệ, nuốt một ngụm nước bọt, xoa tay, mê muội di động.
Quân Doanh Thệ khẽ run, da thịt mẫn cảm theo từng động tác vuốt ve của y mà nổi da gà. Hắn nhắm chặt mắt, cảm nhận được ánh mắt nồng cháy không dám nhìn thẳng của đối phương, thân thể dần dần ửng đỏ lên.
Ánh nến mờ ảo nhảy nhót chiếu lên thân thể trần của hai người. Một tay Quân Doanh Thệ đỡ bụng, một tay nắm lấy thân dưới, nằm ngửa trên giường, hai chân mở rộng, khuôn mặt đỏ bừng, nhẹ nhàng thở dốc.
Tô Dẫn Nguyệt cúi thấp người giữa hai chân hắn, một tay đỡ ở sau mông hắn, một tay lên xuống khuấy động thân dưới của hắn, trong mắt lóe lên dục vọng mãnh liệt. Y chăm chú nhìn thân dưới của người nằm trên giường, mỗi một chỗ, mỗi một khoảnh khắc đều chỉ muốn hòa tan vào trong xương tủy mình.
Bụng nhô cao chắn mất tầm mắt của Quân Doanh Thệ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-trang-vang-bong-nguoi/2602676/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.