Trong lều bạt bỗng trở nên rất trống trải.
Sau khi những người đó rời đi, Tống Chiêu một mình quỳ trên nền tuyết, cánh tay phải gập ra sau theo một tư thế kỳ dị. Cô nắm lấy vai đưa khớp xương trở về vị trí cũ, như thể đã mất đi cảm giác đau.
Thiệu Bố cầu nguyện trước tượng thần Mã Lỗ. Tống Chiêu lặng lẽ đi ngang qua sau lưng bà ấy, đỡ những bàn ghế bị đổ, cô không nhìn thần, thần cũng không nhìn cô, họ là hai linh hồn vĩ đại nhưng trống rỗng, không hề đặt hy vọng vào nhau. Thần Mã Lỗ trú ngụ trong bức tượng, còn Tống Chiêu lại không cảm nhận được thân xác mình.
Cô sẽ đổi Tố Mộc Phổ Nhật trở về. Tống Chiêu vẫn kiên định nghĩ như vậy. Từ từ quét sạch tro than dưới đất, giữa tiếng lẩm bẩm trầm thấp của Thiệu Bố, cô đứng nhìn về phía dưới núi rất lâu.
...
Mỗi bước mỗi xa
Chiếc xe của Quỷ Thủ chạy thẳng về phía nam, rồi quay vòng tròn lớn trên cánh đồng tuyết, những ngọn núi xa xung quanh mờ ảo, không có vật tham chiếu, Tố Mộc Phổ Nhật đã mất phương hướng.
Nòng s.ú.n.g chĩa vào thái dương anh, người cầm s.ú.n.g đã đổi, anh và tên đ.á.n.h thuê ngồi cạnh nhau ở ghế sau, hai tay bị trói ngược ra sau, chỉ có thể thỉnh thoảng ngước mắt lên, quan sát khẩu s.ú.n.g qua gương chiếu hậu.
Đây là khẩu s.ú.n.g ngắn kiểu 54, khẩu Quỷ Thủ dùng trước đó là s.ú.n.g b.ắ.n bi sắt năm phát, nhưng cả hai đều là hàng phỏng chế, thân s.ú.n.g có vết hàn rõ ràng, tầm b.ắ.n và độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-ngon-nui-cao/5052501/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.