Từ sân ra đến cửa nhà có một đoạn dốc dài, nhiệm vụ đẩy xe lăn cuối cùng vẫn giao cho Ô Dương Cát. Tống Chiêu đã mở sẵn cửa, khi qua ngưỡng cửa, cô thấy Tô Mộc Phổ Nhật nhíu mày vì đau, còn quay mặt đi không muốn để cô nhìn thấy.
Bên trong nhà vẫn giữ nguyên như lúc cô đi, ngay cả hai chiếc cốc nước cũng vẫn đặt cạnh nhau bên cạnh ấm đun nước. Ô Dương Cát từ trong túi lấy ra rất nhiều thuốc, lặp lại từng loại một cách dùng, cậu ta vừa nói đến nửa chừng, Bảo Âm đã hừ lạnh ngắt lời:
“Thôi đi, đừng lải nhải nữa, nói cả buổi người ta cũng có nhớ đâu, căn bản không đáng tin. Tôi không yên tâm giao anh Tô Mộc cho cô ta chăm sóc.”
“Có gì mà không yên tâm chứ! Cô đừng có lúc nào cũng xen vào được không?!” Ô Dương Cát vừa nhìn thấy Bảo Âm là đã thấy phiền. Lần trước Bảo Âm đến trang trại ngựa ở, hai người họ đã không ưa nhau rồi, “Chị Tống Chiêu nhận điện thoại là lập tức từ tỉnh ngoài quay về, sao lại không đáng tin? Chỗ nào cô cũng muốn thể hiện mình, bọn tôi vốn dĩ không mời cô đến, cứ nhất quyết đến làm gì, thật là phiền phức!”
“Tôi cứ đến! Tôi cứ đến! Cần cậu quản à? Về từ nơi khác thì sao, tôi cũng nhận điện thoại là lập tức từ tỉnh ngoài đến đây. Ban đầu tôi còn đang đi khảo sát ở A Lỗ Khoa Nhĩ Thấm, vì anh Tô Mộc tôi còn không viết cả bản thảo nữa, tôi chính là giỏi hơn cô ta!”
“Giỏi cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-ngon-nui-cao/5052483/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.