Ngày trước Trần Nghĩa cũng có rất nhiều phụ nữ.
Khi Cửu Long Thành Trại vẫn còn, anh ấy thường dẫn những người phụ nữ khác nhau về, Tống Chiêu nhìn thấy thì vô cùng tức giận, nhưng Trần Nghĩa chỉ coi cô như trẻ con.
Số tiền anh ấy kiếm được nhờ đ.á.n.h đấm, chớp mắt đã biến thành váy và vòng cổ mới cho những người phụ nữ đó.
Người phụ nữ đó đắc ý lắc m.ô.n.g đi ngang qua Tống Chiêu, cười nhạo cô mặc áo phông và quần đùi, khô quắt như cá khô. Tối hôm đó, Tống Chiêu lén lút bắt hơn chục con côn trùng bọc vào váy cô ta, sau đó chống tay đứng ngoài cửa uống nước ngọt, lắng nghe tiếng người phụ nữ đó la hét bên trong.
Người phụ nữ đó khóc lóc t.h.ả.m thiết, dán chặt lấy Trần Nghĩa, khiêu khích nói rằng không cần xin lỗi, em gái nghịch ngợm là điều dễ hiểu, sau này dù sao cũng là người một nhà, chi bằng để A Chiêu đến trước mặt chị ta, gọi một tiếng chị dâu là xem như nhận lỗi.
“Ai là người một nhà với cô?” Tống Chiêu uống nốt ngụm nước ngọt cam cuối cùng, thẳng tay đập vỡ chai thủy tinh dưới chân người phụ nữ đó, “Cô cũng xứng gọi tôi là A Chiêu sao?”
Mặt người phụ nữ đó biến sắc, không dám nói gì trước mặt Trần Nghĩa, nhưng bắt đầu công khai hoặc lén lút tuyên bố chủ quyền, biết Trần Nghĩa từng tự tay làm cho Tống Chiêu một con d.a.o nhỏ, chị ta ghen tức cố ý giật lấy xem, Tống Chiêu giật lại con dao, giáng một cái tát thật mạnh vào mặt chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-ngon-nui-cao/5046395/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.