Người này, người này trời sinh Nhiêu Cốt, tất là đồng tộc của nàng. 
Mà trên người hắn mị ý nồng nặc, sợ là Nhiêu Cốt đã sớm nẩy nở. 
Nhưng mà “người Nhiêu” cho tới thế hệ của nàng đã không còn lại được mấy người, ngoại trừ nàng, chính là em gái ruột đã gả cho quốc chủ Tây Dạ. Đứa nhỏ này, chẳng lẽ, chẳng lẽ là đứa cháu trai đã mất tích nhiều năm của nàng. 
Thì ra năm đó hắn bị “Thiên Ma” Vu Diêm Phù mang đi? 
Bạch Đàm nắm cằm của nàng, đôi môi mỏng phía sau khăn che mặt cong lên: ” Làm hỏng chuyện làm ăn của ngươi, bản tọa sẽ bồi thường. Nhưng mà, chỉ có chút ít thủ đoạn này, cũng đừng có ở trước mặt bổn tọa đem ra đùa bỡn, đã biết chưa?” 
Quỹ Ngư Nhi vẫn còn là trong khiếp sợ, chỉ gật gật đầu. 
Mấy người còn lại thấy tình thế không ổn, thì vội vã rời đi, trong khoảnh khắc, khách điếm chỉ còn lại mấy tên có lá gan lớn. Quỹ Ngư Nhi đi bồi tội khách, nên lệch cho hạ nhân đưa đoàn người Bạch Đàm lên trên lầu. 
Vừa mới đóng cửa phòng, Bạch Đàm tựa như biến thành tên trộm vàng, lén la lén lút, vội vàng mang cái vật trong lồng ngực móc ra, bỏ vào cái mâm trên bàn rượu. Hươu tiên hiện tại vẫn còn đang nóng hầm hập, tại vết cắt vẫn còn ứa máu. Hắn ngồi xuống, bỗng cảm thấy cả người rất khó chịu, đêm qua trong mộng tiết thân còn không nói, hôm nay lại dùng mị thuật, hiện tại chân khí mỏng manh hỗn loạn, nói là thùng rỗng kêu to cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-nhan-doc/1703711/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.