Edit: Annie
Beta: Grace
Thư Hựu Mạn nhìn thấy tiểu cô nương xa lạ trong phòng khách, lập tức sợ ngây người, cất cao âm lượng: "Một... Một cô gái?!"
Lương Dược chưa kịp phản ứng, đột nhiên mũi ngửi thấy một mùi hương hoa nhài ngào ngạt. Thư Hựu Mạn nhanh chóng bước tới, vẻ mặt kích động nắm lấy bả vai của cô: "Con là con gái đúng vậy không?"
"Dạ...?"
Lương Dược chưa bao giờ gặp được ngôi sao ngoài đời thật, giống như bị sắc đẹp cận chiến đột ngột, cô lờ mờ trả lời: "Hẳn là vậy... Phải không?"
Cô nói xong thì cảm giác mặt mình hơi nhức. Thư Hựu Mạn nhéo mặt cô, rồi lại xoa xoa, lại men theo đường cung sờ tới cổ, vừa cảm nhận vừa hưng phấn nói: "Cảm xúc mềm nhẵn, không có yết hầu, ngực cũng không phải là giả... Quả nhiên là con gái, trời ạ, mẹ không hề nằm mơ chứ. Con trai à, con thế mà lại mang bạn gái về nhà?! Thầy giáo các con nói rằng con yêu sớm, mẹ còn không tin, không nghĩ được rằng đây là thật!"
Bà cười ha hả nhìn Lương Dược: "Con à con bao nhiêu tuổi rồi? Quen với con trai của bác bao lâu rồi? Đã tiến triển đến bước nào rồi? Không cần khẩn trương, bác gái chỉ là muốn quan tâm một chút, sẽ không làm gì với các con đâu."
"Dạ, cái kia..."
Lương Dược từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên bị một người phụ nữ chiếm mất tiện nghi, còn là đại minh tinh, cô khó tránh việc khẩn trương, lắp bắp: "Con- con năm nay mười sáu tuổi..."
"Mẹ, đủ rồi." Sở Trú kịp thời ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-ngot-thuoc-ngot/251426/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.