Edit: Thỏ
Beta: Grace
Nghe Lương Dược nói muốn tới nhà anh, Sở Trú hơi sửng sốt nên không thể trả lời lại ngay lập tức.
Triệu Ức Hào rất phấn khích: "Nghe hay đấy, ngày mai chúng ta được nghỉ. Hôm nay bọn tôi tính sau giờ học sẽ qua nhà A Trú chơi, nữ thần cũng định thế à?"
Tào Bác dùng khủy tay thụi cậu ta một cái: "Cậu điên hả? Làm sao A Trú có thể đồng ý mời con gái về nhà cậu ấy, cậu tỉnh lại đi!"
Triệu Ức Hào phản ứng lại, "Ờ, cũng đúng." Ai mà không biết Sở Trú chán ghét con gái chứ?
Không khí trong phút chốc trở nên xấu hổ.
"Được không?" Lương Dược ngó lơ lời nói của bọn họ. Cô nghiêng đầu mỉm cười nhìn Sở Trú, lộ ra hàm răng trắng, đều như bắp.
Sở Trú rũ mắt, im lặng nhìn cô, hàng mi dày che phủ đôi mắt anh. Anh không nói mình đồng ý, cũng chẳng từ chối cô.
"Nếu cậu không nói câu nào thì tôi ngầm cho rằng cậu đồng ý đấy nhé?" Lương Dược tự tiện suy diễn hành động im lặng của anh thành đồng ý. Cô cao hứng mà cong cong đôi mắt, tốc độ ăn cơm cũng nhanh hơn.
"..."
Đám người Triệu Ức Hào vẫn luôn chờ Sở Trú từ chối, nhưng chờ mãi chờ mãi, chờ đến cả khi Lương Dược ăn xong cơm rồi mà lão đại của bọn họ vẫn bất động như núi, thậm chí còn không nói thêm một lời nào. Anh nhàn nhã ăn cơm, tựa như đang ngầm thừa nhận.
Có! Gian! Tình!
Bọn họ nhìn nhau, trong mắt mỗi người đều chứa đầy vẻ kinh sợ. Tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-ngot-thuoc-ngot/251425/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.