Tào thị nghe vậy vuimừng cười, vỗ vỗ đầu vai nhi tử “ Con ta thực gia trưởng a…Tốt, nươngbiết, Bành Nhất Châm cùng Chu chưởng quầy có quen biết, bằng không cũngkhông có thời điểm này đứng ra thu mua dược của Thanh Nương, đây là đánh lên mặt Chu chưởng quầy…Thanh Nương, ngươi xác định thân phận hắn,chúng ta chính là bán dược, chớ để bị hắn lợi dụng”.
Cố Hải thấy nương hiểu chuyện, nhẹ nhàng thở ra, cũng căn dặn muội muội “Ngươi hằng ngày trong nhà không ra cửa, không biết lòng người hiểm ác…” Hắn nghiêm túc nói, lúc nói trên mặt lại hiện tia tự trách thật sâu “Là ca cakhông đúng.. nam nhi duy nhất trong nhà lại dựa vào nương cùng muội muội nuôi gia đình.”
Cố Thanh Nương mỉm cười nhìn hắn, ca ca chínhmình tâm lý minh bạch biết lòng người hiểm ác, nhưng hắn không biết, sợlà Bành Nhất Châm lòng dạ rắn rết a, một lần này nàng cũng muốn xôngvào.
“Ta biết..." Nàng khẽ gật đầu, rung cánh tay, oán trách nói“Ca ca lại nói chuyện này đi…” Một mặt nhìn Tào thị nói “ Nương, ngườixem, ca ca xem thường chúng ta nữ nhân a…”
“Đúng, Hải ca nhi xem thường chúng ta, tối nay không cho hắn ăn bánh hoa sen nhân thịt.” Tào thị cười nói.
Cố Hải hắc hắc cười, tự đi chẻ củi.
Cố Thanh Nương ngoài ý muốn, ngơ ngẩn nhìn nương, nương cũng nói lời truêđùa? Ấn tượng mẫu thân trước kia trong nàng là một phụ nhân ngày ngàytrên mặt đầy buồn khổ a.
“Còn nhìn cái gì?” Tào thị cười nói, vuốt xuôi đầu mũi nữ nhi “Ta đi nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-huong-trung-sinh/2380975/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.