“Sư phụ, vừa rồi, vừa rồi là cái gì thế?”
Nhoáng cái đã về tiểu viện quen thuộc, Cung Độ nhìn quanh bốn phía vẻ mặt ∑(O_O;)”.
Dù ngự kiếm, chắc cũng không nhanh được như vậy đâu ha?
“Khi khác sẽ giải thích với các ngươi! Cung Độ Lương Tiêu hai con tìm chưởng môn đến đây, dù nài ép lôi kéo cũng phải túm hắn đến! Việc này không nên chậm trễ, bây giờ lập tức phân công đi tìm!”
“Vâng!” Hai đồ nhi lĩnh mệnh, vận khinh công đi xa.
“Khương tổng, anh còn phù màu trắng không?”
Phù trắng là phù chữa khỏi. Khương Thận Hành tuy hiểu rõ nhưng chỉ có thể lắc đầu: “Trong sơn trang tổng cộng chỉ có hai tờ một vàng một xanh, có lẽ ở bản đồ khác sẽ có!”
Vậy làm sao bây giờ? Đường Thâm lòng nóng như lửa đốt đỡ Độc Cô Tịch không ngừng ho ra máu.
Đúng rồi! Tui còn có thiên thảo vạn linh đan Hoa Tiểu Trân đưa!
……
“Thiên thảo vạn linh đan”, đúng như cái tên “Vạn linh đan” của nó.
Từ bị thương đến trúng độc bệnh gì cũng trị được. Dù không bệnh, cũng có thể lấy làm đồ bổ an thần kiện thể, kéo dài tuổi thọ, túm cái quần là giống giống thuốc tăng lực ó (@ Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn).
Bình linh đan này, là do Hoa Tiểu Trân đưa đến vào lúc Đường Thâm bị phong hàn không dậy nổi. Bĩu môi dặn dò y “Dậy ăn đi, dược này rất quý đó nha ~”
Trân quý hay không không quan trọng, dùng được mới là đạo lý! Đường Thâm vội lấy nước để Độc Cô Tịch ăn vào.
“Khụ…… Lược Ngôn, xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-tinh-yeu-cam-hoa-nhan-vat-phan-dien/171083/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.