Đinh Tử ngồi trước cửa căn nhà xập xệ của chú Điên, hôm nay đã là ngày thứ tư, mặt cũng đã bị gió thổi cho tê rần.
Chú Điên vẫn không có ở nhà, không biết đã đi đâu.
Đinh Tử còn nghi ngờ phải chăng lão này đã ra ngoài đi dạo một mình, bị dân bản địa lang thang trong sương đen ăn mất rồi.
Có tiếng bước chân đi vòng từ sau căn nhà tới, Đinh Tử đầu tiên là mừng rỡ ngoài ý muốn, mà ngay sau đó đã thất vọng rất nhanh, tiếng bước chân này quá quen thuộc, là anh trai ruột nó.
“Ăn gì đi.” Chùy Tử ném một hộp đựng khối vuông màu vàng tới, đây là thứ gã mang về từ lần đến chủ thành, ăn ngon hơn đồ ở quỷ thành.
“Không đói bụng.” Đinh Tử nói.
“Trưởng đoàn đang tìm mày đấy.” Chùy Tử ngồi xuống bên cạnh nó.
“Em cũng có biết gì về Ninh Cốc đâu, tìm em làm gì?” Đinh Tử nói, “Không phải trước đó trưởng đoàn đã hỏi anh về chuyện Ninh Cốc ở chủ thành rồi à?”
“Không biết,” Chùy Tử xoa xoa đầu nó mấy cái, “Cũng không gấp lắm, mày mà rảnh thì tới tìm trưởng đoàn, biết đâu trưởng đoàn lại có tin tức gì về Ninh Cốc.”
Gã chưa kịp nói xong câu này, Đinh Tử đã nhảy dựng dậy, chạy giữa gió về khu công sự.
“Hai đứa từ nhỏ đã lang thang cùng nhau,” Lý Hướng ngồi bên bàn, nhìn Đinh Tử, “Có lần đến mấy ngày cũng không thấy về, toàn là đi đâu đấy?”
“Đi hết mấy khu công sự,” Đinh Tử nói, “Thi thoảng ngủ ở chỗ người khác, cũng hay tới bãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-thanh/1797063/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.