“Đã hẹn thời gian rồi.”
Người ngồi trước máy tính quay lại nói: “11 giờ sáng mai tôi hẹn hắn gặp ở ngoại ô, cậu có thể làm chuyện mình muốn làm hay không thì phải dựa vào chính cậu.”
Mà người gã đang nói chuyện cùng vẫn đang ngồi dưới đất, lặng lẽ lau một con dao. Con dao nọ sắc bén, sáng bóng, phản chiếu ánh sáng rực rỡ.
Từ Thượng Vũ gật đầu, không trả lời.
Lão Thất thấy hắn như thế, tò mò hỏi: “Cậu quyết định ra tay với Hách Dã thật đấy à?”
“Không phải tôi, mà là chúng ta.”
Từ Thượng Vũ nói: “Đừng quên, cậu hẹn hắn ra giúp tôi, cậu cũng là đồng phạm. Hay là thật ra cậu đã nghiêng về phía Hách Dã rồi nên không muốn ra tay với hắn?” Nói đến đây, Từ Thượng Vũ dùng ngón trỏ v**t v* lưỡi dao lạnh như băng, ngẩng đầu nhìn Trương Thất.
Lão Thất chỉ cười đáp trả nghi ngờ của hắn, hỏi ngược lại: “Cậu biết Hách Dã là loại người thế nào không?”
Không chờ Từ Thượng Vũ trả lời, gã tự đáp: “Trí tuệ, bình tĩnh, lý trí, hắn có tất cả những phẩm chất này, nhưng đồng thời hắn cũng điên cuồng, không kiêng nể điều gì. Hắn dùng hết trí tuệ của mình để phạm tội, đủ để khiến mỗi một quốc gia trên thế giới này đều đau đầu. Thật ra, thế giới này không hề ít những người giống như hắn.”
“Điểm chung giữa bọn họ là đủ trí tuệ, cũng đủ vĩ đại, có ‘mị lực’ cá nhân vô cùng xuất sắc. Nhưng quan trọng hơn hết là bọn họ có thể nhìn rõ bản thân mình, biết mình muốn gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ra-ta-se-o-dia-nguc/4651907/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.