Cánh cửa đầy rỉ sắt mở ra trước mặt hắn.
Trong một khoảnh khắc, cảnh tượng này giống như mở ra cánh cửa đi thông với thế giới bên kia.
Độ sáng trong phòng thấp hơn bên ngoài rất nhiều, Hách Dã sững sờ mất hai giây mới có thể thấy rõ những thứ bên trong. Trong không khí trôi nổi đầy một loại bụi bặm không biết là gì, không gian yên tĩnh chỉ có tiếng ống thông gió đang hoạt động. Nhưng mà lúc này Hách Dã không rảnh để ý đến những thứ khác, hắn bận tập trung nhìn vào chính giữa căn phòng.
Nơi đó có một người, ngồi trên ghế, vì ngược sáng nên Hách Dã không thể thấy rõ được khuôn mặt của người nọ, chỉ có thể thấy được một dáng người mơ hồ.
Người nọ đang thưởng thức một cái điện thoại trong tay, thấy Hách Dã bước vào thì ngẩng đầu nhìn hắn. Trong khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau, đồng tử Hách Dã co rụt lại, ngay lúc này, hắn nhận ra người đó.
“Là cậu …” Hách Dã nghe giọng mình thốt lên mang theo vẻ kinh ngạc, nhưng nhiều hơn là hạnh phúc. Hắn hô lên từng chữ trong cái tên của đối phương —
Ninh Tiêu!
Ninh Tiêu ngẩng đầu nhìn hắn, tắt điện thoại.
“Tôi chờ anh đã lâu.” Cậu đứng lên. “Hôm nay có phải nên tính sổ vài chuyện không?”
Vừa dứt lời, cậu búng tay một cái, trong chớp mắt, tất cả đèn đuốc trong phòng đều được bật lên.
Ánh đèn sáng ngời chiếu lên khuôn mặt Ninh Tiêu, cậu nhìn Hách Dã:
“Bắt đầu tính từ ba năm trước đi.”
…
Thời gian lùi đến ba tiếng trước.
Từ Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ra-ta-se-o-dia-nguc/4651908/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.