“Là chị, là chị!”
Giọng điệu quen thuộc đó, trong chớp mắt, Hạ Đàm như trở về đêm hôm trước, hai người thì thầm nói chuyện với nhau trong nhà bếp, bóng đen chạy trốn giữa đêm, không khí áp lực khiến người ta không thở nổi lại bao trùm lấy cô.
Việc khiến Hạ Đàm bất ngờ là người nói chuyện trong bếp đêm qua lại là chị ta!
Hạ Đàm buông lỏng tay, dần cảm thấy thân thể đã mất kiểm soát, cảm nhận được ánh mắt nhìn chăm chú của người xung quanh, nhưng mà trong tầm mắt cô bây giờ chỉ còn lại một người. Người nọ ngồi trên sô pha, híp mắt, thời gian để lại từng vết chân chim trên khóe mắt chị ta, giọng nói vốn nên ấm áp của chị ta bây giờ lại chỉ khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.
“Không, là cô, cô gái trốn ngoài cửa nghe lén.” Chị Lưu nhìn cô, lắc đầu một cách thương hại, “Cô không ngờ là tôi, tôi cũng không ngờ là cô. Là số cả, ai mà biết được sẽ có hôm nay?”
Mọi người đều không hiểu cuộc đối thoại này, nhưng mà phản ứng kỳ lạ trong người làm bọn họ bắt đầu cảm thấy không ổn.
“Sao lại thế này?” Chu Minh run rẩy hai tay, không cầm nổi ly trà, mà nữ sinh xung quanh đều thấy cả người mệt mỏi.
“Chị Lưu!” Lương Quang Vinh hoảng hốt hô lên: “Chị Lưu, chị đã làm cái gì?”
Thuốc tê bắt đầu phát huy tác dụng, những người đã uống nước trà đều bắt đầu ngã xuống, trong mắt bọn họ là vẻ kinh hoàng, sợ hãi, khó tin đối với chị Lưu.
“Tôi không làm gì cả.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ra-ta-se-o-dia-nguc/4651893/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.