Mọi người dưới lầu nghe tiếng hô, tạm thời vẫn chưa phản ứng kịp, Vu Tuấn hô tiếp vài tiếng, Hàn Hữu Vi là người đầu tiên cảm thấy không ổn, xông thẳng lên lầu. Sau lưng hắn, Chu Minh và nhóm sinh viên cũng chạy theo. Chỉ trong chốc lát, gần như tất cả mọi người đều chạy lên lầu hai.
“Chuyện gì thế?” Chu Minh vội vàng hỏi. Cậu ta cố theo sát Hàn Hữu Vi nhưng Hàn Hữu Vi trước mặt chạy nhanh quá, cậu ta chỉ kịp thấy một người chạy lên lầu. Chờ đến khi Chu Minh và những người khác lên đến nơi chỉ thấy một hành lang trống rỗng và một căn phòng mở rộng cửa.
Đó không phải là phòng của Hạ Đàm sao? Chẳng lẽ cô nàng có chuyện gì?
Chu Minh hoảng hốt vọt vào phòng. Mới vừa bước vào, một cảm giác oi bức khó thở ập thẳng vào mặt. Chu Minh lập tức cảm thấy không thở nổi, đầu váng mắt hoa, mà những người theo sau cậu ta cũng có phản ứng giống hệt.
“Đừng lại đây!”
Trong căn phòng không có ánh đèn, mọi người chỉ nghe thấy một tiếng quát lớn từ trong bóng đêm.
Là giọng của Tiêu Vũ vừa mới đến! Chu Minh không làm theo ngay mà cả giận nói: “Anh làm gì cô ấy rồi? Anh …”
“Bình tĩnh.” Phó giáo sư Hứa không biết đã xuất hiện ở ngoài cửa từ lúc nào. “Nếu không ra khỏi phòng thì người có chuyện là cậu đấy.”
“Cái gì?”
Phó giáo sư Hứa không rảnh giải thích, giơ tay túm cổ áo cậu ta kéo ra ngoài, mấy người khác cũng bị như thế. Sau đó hắn đứng ở cửa nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ra-ta-se-o-dia-nguc/4651888/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.