“Đội trưởng! Đã tìm được vị trí ngắm bắn!”
Từ Thượng Vũ giật tai.
“Bao vây đi, cẩn thận đối phương có vũ khí.”
“Rõ!”
Dưới tòa dân cư, Từ Thượng Vũ chỉ huy đội cảnh sát chia ra chặn hết những đường tay bắn tỉa có thể rút lui, mà bản thân hắn lại vào tòa nhà một mình. Bây giờ cách lúc tay bắn tỉa nổ súng đã qua 3 phút, tay súng giỏi thường sẽ ngay lập tức rút lui ngay sau khi phát hiện mình bị lộ. Từ Thượng Vũ tin rằng tay bắn tỉa mà Hách Dã phái đến không phải là một kẻ nghiệp dư, nhưng giác quan thứ sáu của hắn cũng nói rằng chính vì không phải kẻ nghiệp dư, cho nên có thể gã sẽ làm ra những chuyện nằm ngoài dự tính.
Ví dụ như vào lúc tất cả mọi người đều nghĩ tay súng nọ đã rời khỏi vị trí, gã vẫn còn lẩn trốn đâu đó trong tòa nhà.
Nhưng đấy cũng chỉ là suy đoán của Từ Thượng Vũ, đồng thời vì không rút dây động rừng, hắn không nói điều này với đội viên mà chỉ để lại một, hai người trông chừng lối ra vào tòa nhà, hắn vào một mình.
Đây là một tòa nhà chung cư chưa được bán ra, mùi sơn trên hành lang vừa mới trang trí vẫn vô cùng gay mũi. Từ Thượng Vũ đi trong tòa nhà, xung quanh chỉ có tiếng bước chân của chính hắn.
Cộp, cộp, cộp, mỗi bước đi đều có tiếng vọng. Cho dù là cố gắng bước nhẹ, tiếng bước chân trong tòa nhà trống trải không người này vẫn truyền đi rất xa. Từ Thượng Vũ nhìn đôi giày da dưới chân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ra-ta-se-o-dia-nguc/4651886/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.