Sau cơm trưa, tôi ôm cơm hộp cùng Yuki, Mai vừa tán gẫu vừa cười, nhàn nhãđi trong vườn trường. Một bóng lưng cao gầy, mái tóc hồng bắt mắt ẩnhiện trong cây cối.
“Mai, nhờ cậu giúp tớ mang thứ này về nhé.” Tôi đem cặp lồng cơm tung vào lòng Hirai, chạy đi.
Đó không phải là đội trưởng câu lạc bộ fan của câu lạc bộ nam Tennis sao?Đứng ở phía sau cậu ấy chính là nữ bá tước mới đến, đúng là tình tiếtquen thuộc, tôi nhìn trời.
(Tác giả Phi: cô nhìn cái gì vậy? Không phục sao! )
“Mấy người gọi bản bá tước tới nơi hẻo lánh như vậy, có mục đích gì?” thiếunữ tóc hồng mắt vàng ngẩng cằm, đứng dưới ánh mặt trời, phảng phất nhưnữ chiến thần vậy. Tránh ở sau thân cây, tôi không khỏi trợn trừng mắt,có mục đích gì? Mục đích của mấy nữ sinh kia rất rõ ràng còn gì, thế màcậu còn hỏi thừa là sao.
“Hừ! Chúng tôi mặc kệ cậu có phải là bátước hay không, Takahashi Konoike, hôm nay cậu xử sự bất kính với Atobeđiện hạ như vậy, chúng tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cậu!” ‘cơm nắm’ số 1chống eo, cả người làm hình dạng ấm trà chỉ vào đồng chí bá tước. Khíthế kém thật nhiều, người ta là tư thế hoàng hậu, còn cậu ta thì là cửchỉ của người đàn bà chanh chua.
“Atobe điện hạ? Ý cậu Tiểu Luyến sao? Chuyện tôi và cậuta cònchưa đến lượt cậu xen miệng đâu, lui ra!”Ồ! Thật xinh đẹp, trong đôi mắt màu vàng lóng lánh là uy nghiêm làmngười ta sợ hãi.
“Cậu… Cậu…” nữ sinh kia bất giác rụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhu-em-on-nhu/2187481/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.