Thời gian bữa sáng nhà Nakamura.
“Kimiko-chan, hôm nay thức dậy sớm thật.” mẹ Nakamura mặc tạp dề màu phấn hồng, giống như bươm bướm bay qua bay lại trong phòng bếp.
“Chào buổi sáng, mẹ!” Kimiko kéo ghế ra ngồi xuống, “Bố, chào buổi sáng!”
“Kimiko-chan, ngày hôm qua ngủ ngon không?” Bố cầm lấy báo chí, dịu dàng cười.
“Ngủ rất say sưa ạ, là một lần ngủ tốt nhất trong mấy ngày nay!” Cắn bánh mì, vui vẻ trả lời.
Nakamura Shunseki tươi cười hơi hơi bị kiềm hãm, sau đó lại giống như lơ đãnglay lay tờ báo chí, liếc mắt nhìn cô con gái nhỏ bên cạnh, khoa trươngồn ào: “Ai nha nha, thật thảm.”
“Hm?” Kimiko tò mò hỏi, “Cái gì thảm ạ?”
“Cô bé này này, mới năm thứ hai cao học đã bởi vì bị bạn trai vứt bỏ mànhảy xuống từ sân trường trường học. Chậc chậc, đúng là tên con trainhẫn tâm, thiếu nữ xinh đẹp như vậy lại điêu linh giống hoa.” Vừa lắcđầu, vừa chỉ vào một mẩu tin tức trên tờ xã hội, cảm khái.
“Thiết, ngay cả chết còn không sợ, vậy mà lại sợ bị kẻ khác vung sao? Đúng làngu ngốc! Trời đất đâu có nơi nào không có cỏ, dẫm nát ngọn cỏ này, lạiđi hái cỏ khác, đây mới là vương đạo.” Kimiko uống một ngụm sữa, khinhthường nói.
Bố Nakamura giống như nhánh cây co rúm lại trong gióthu vậy, ngây người tại chỗ. Nhưng rất nhanh liền bình thường nói, vẻmặt tiếc hận nói: “Đáng thương nhất không phải là chết, hôm kia phòngkhám của bọn bố có một cô bé cấp ba đến, hàm răng vốn xinh đẹp lại bịbạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhu-em-on-nhu/2187479/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.