Học viện Hyoutei, bộ trung học phổ thông có lịch sử lâu đời, có vườntrường xa hoa, có thành tích hiển hách, còn có đủ loại môn học tự chọn.Trước tiên là môn ngoại ngữ mà mọi người đều biết, ngoài môn bắt buộc là tiếng Anh ra, Hyoutei còn quy định học sinh phải chọn môn ngoại ngữ thứ hai. May mà tôi có tiếng Trung, cho nên điểm ấy không sợ.
Sau đólà các môn tự chọn như môn Âm Nhạc, môn Vũ đạo, môn Nhạc Khí và môn Hát. Tôi vốn chọnmôn Nhạc Khí, bản thiên tài có thể thổi sáo trúc mà. Saukhi học một tháng, tôi đột nhiên phát hiện cuộc thi cuối kỳ môn nàyngoài diễn tấu ra, còn phải kiểm tra phổ nhạc, vì thế tôi dứt khoát điăn máng khác! (Tác giả Phi:-_- cô này là mù phổ ) mà môn Hát cũng khó trốn khỏi ác mộng đồng dạng, vì thế cửa này bị tôitự động pass. Cuối cùng chỉ có thể cắn haicái “Dưa chuột” còn thừa lại,không muốn chọn môn Vũ đạo cho lắm.
Sau nữa mới là khiến cho bảnthiên tài đau đầu, cũng là môn mà tôi cực kỳ kém ngoài Khoa học Tựnhiên ra ―― môn Nấu Ăn. Buổi chiều thứ năm chính là thời gian nấu ăn,nội dung chủ yếu hôm nay là bánh ngọt.
“Hiện tại, mọi người đemlòng trắng trứng gà đã đánh vào trong bát, ngàn vạn không thể đem cảlòng đỏ trứng vào nhé.” thầy giáo mập mạp mang giọng nói ngọt ngấy nhưbơ vậy, “Tốt, mọi người nhìn rõ, thả số đường như thế này vào rồi đánh.” Thầy cầm một thìa đường rồi đánh.
Số lượng thế này, có đủ ngọthay không nhỉ? Được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhu-em-on-nhu/2187483/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.