Khi Trình Hồi đi đưa bánh cho Bùi Thanh Ngọc thì không thấy y đâu.
Trên đường về núi Phù Phong, Tiêu Kính Hàn thấy có người bán bánh đậu đỏ, nhớ lại lần đầu tiên mình ngồi xổm ở cổng tiệm thuốc chờ Bùi Thanh Ngọc, y đem mứt hoa quả và bánh đậu đỏ tới.
Trong lòng hắn dập dờn như nước xuân tháng Ba, lập tức mua một ít rồi bảo Trình Hồi đem về cho Bùi Thanh Ngọc.
Nhưng khi Trình Hồi đến nhà trúc thì chẳng thấy ai.
Hắn tưởng Bùi Thanh Ngọc đến chỗ Tôn đại phu giám sát Phương Tiểu Trúc chép sách nên lại tới tiệm thuốc.
Đến đó vẫn không thấy y.
Phương Tiểu Trúc cũng băn khoăn, "Tiên sinh nói sẽ đến, nhưng ta chờ lâu lắm rồi."
Trình Hồi càng nghĩ càng thấy không ổn, Bùi Thanh Ngọc là người giữ lời hứa, đã nói tới thì sẽ không thất hứa, dù bận việc không tới được cũng sẽ nói một tiếng.
Hắn vội vàng tìm khắp thôn rồi hỏi hàng xóm, thậm chí còn tới núi Vũ Tễ tìm nhưng vẫn không có tung tích gì của Bùi Thanh Ngọc.
"Những nơi Bùi tiên sinh hay đi ta đều tìm hết rồi," Trình Hồi nói với Tiêu Kính Hàn, "Nhưng chẳng thấy y đâu cả."
Tiêu Kính Hàn sầm mặt không nói lời nào.
Ngày thường Bùi Thanh Ngọc hòa nhã với mọi người, lại là tiên sinh dạy học trong thôn nên được nhiều người kính trọng, không thể nào kết thù kết oán với ai được.
Nếu không phải nhắm đến Bùi Thanh Ngọc thì chính là nhắm đến Tiêu Kính Hàn.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhat-nguoi-roi-tren-duong/3722398/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.