Tiêu Kính Hàn không ngờ huynh trưởng mình lại thiếu "hiểu biết" đến vậy, chẳng phải sẽ bị Cận Mộ ức hiếp chết sao?
Nhưng cũng đúng thôi, cả ngày Tiêu Ký Ngôn ru rú trong biệt viện vương phủ, trước đây Cận Mộ luôn kè kè theo y, chưa từng đến những nơi bậy bạ nên tất nhiên là biết rất ít.
"Vậy ta đưa ngươi mấy quyển "Mười tám chiêu XX" và "Bí thuật XX" gì đó," Tiêu Kính Hàn nói nhỏ, "Ngươi đọc nhiều vào, khi nào biết cách thì bảo ta, ta chuốc thuốc Cận Mộ cho ngươi muốn làm gì thì làm, được không?"
Vành tai Tiêu Ký Ngôn đỏ lên: "Cái này...... có hiệu quả không?"
Tiêu Kính Hàn: "Ngươi thử là biết ngay."
Tiêu Ký Ngôn đành phải gật đầu.
Tiêu Kính Hàn sợ y yếu đuối không đè nổi Cận Mộ vạm vỡ nên dạy y: "Nếu Cận Mộ không chịu thì ngươi cứ nũng nịu nói mấy câu, hắn mềm lòng sẽ chiều ý ngươi thôi."
Tiêu Ký Ngôn ngơ ngác: "Nũng nịu gì cơ?" Phải nói sao đây?
Thấy Bùi Thanh Ngọc tới gần, Tiêu Kính Hàn thì thầm: "Ngươi nhìn này."
Sau đó hắn quay đầu sang, giả bộ say khướt ôm chầm Bùi Thanh Ngọc dụi dụi rồi mơ màng nói: "A Thanh, ta đau đầu quá."
Tiêu Ký Ngôn: "......"
Bùi Thanh Ngọc thấy có người khác ở đây thì ngượng ngùng đẩy hắn: "Ta nấu canh giải rượu cho ngươi, ngươi buông ra trước đi."
Tiêu Kính Hàn ôm y không buông, lẩm bẩm nói: "Không chịu, ta muốn ngươi ở cạnh ta cơ."
Bùi Thanh Ngọc lúng túng cười nói với Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhat-nguoi-roi-tren-duong/3722394/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.