Bùi Thanh Ngọc sửng sốt, ngơ ngác nói: "Tất nhiên không phải rồi, nhưng lúc nãy tình huống cấp bách......"
"Bất kể tình huống thế nào," đầu ngón tay Tiêu Kính Hàn cọ xát gò má ấm áp của y, không cho y phản bác mà nói, "Dù ta có chết cũng không được cởi cho người khác nhìn."
Y nhìn lảng đi chỗ khác, lẩm bẩm nói: "Với lại bọn họ cũng đâu thấy được."
"Đúng vậy, chỉ có ta mới được nhìn thôi," Tiêu Kính Hàn cúi xuống gần y, tựa như đang xác nhận, "Đúng không?"
Bùi Thanh Ngọc nhất thời không biết trả lời thế nào, chỉ có thể đẩy hắn ra: "Ngươi đứng dậy đi, ta......"
Tiêu Kính Hàn lắc đầu, "Không được, ta dậy không nổi."
"Sao không được? Ngươi......" Bùi Thanh Ngọc còn chưa dứt lời thì chân đụng trúng gì đó làm y sững sờ, lắp bắp nói, "Không phải, ta...... sao ngươi......"
Tiêu Kính Hàn cười khẽ, đầu ngón tay lướt qua tóc mai Bùi Thanh Ngọc: "Ngươi nằm trong lòng ta với bộ dạng này, còn muốn ta thế nào nữa?"
Sợi tóc phất qua vành tai hơi nhột, Bùi Thanh Ngọc cựa quậy, nghe thấy Tiêu Kính Hàn nói: "Ta cũng đâu phải quân tử mỹ nhân ngồi trong lòng mà vẫn không loạn."
"Vậy......" Y lắp bắp, "Ngươi, ngươi muốn thế nào?"
Tim y đập loạn xạ, bàn tay nắm chăn vô thức siết chặt, dường như trong mắt thấp thoáng một tia chờ mong.
Một khắc sau, Tiêu Kính Hàn nắm tay y, cắn vành tai y rồi khàn giọng hỏi: "Còn nhớ lần trước ở núi Phù Phong ta dạy ngươi những gì không?"
Bùi Thanh Ngọc chợt nhớ đến buổi sáng hỗn loạn kia, tiếng thở dốc của Tiêu Kính Hàn và hơi nóng thiêu đốt trên người.
Mọi thứ như đang lặp lại lần nữa, Tiêu Kính Hàn vùi mặt vào cổ y, hơi thở nóng rực đốt cháy y, tiếng thở càng lúc càng nặng nề.
Nghe hắn thở dốc, toàn thân Bùi Thanh Ngọc cũng nóng lên, tim đập dồn dập.
Không hiểu sao y đột nhiên mở miệng hỏi: "Chỉ dùng tay thôi à?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]