Bùi Thanh Ngọc lúng túng giải thích: "Tại ta tưởng ngươi thành thân với Diêu cô nương."
Tiêu Kính Hàn nhìn y bằng đôi mắt sâu thẳm, "Ta thành thân với người khác mà ngươi cũng đồng ý sao?"
Bùi Thanh Ngọc không nhìn hắn, chỉ cụp mắt nói: "Chuyện của ngươi mà, ngươi đồng ý là được rồi."
"Ồ, vậy sao?" Tiêu Kính Hàn dài giọng, "Vậy sao ngươi nhờ người bưng thuốc nấu khét cho ta uống? Không phải vì giận dỗi à?"
Bùi Thanh Ngọc: "Ta......"
"Lúc nãy còn mắng ta phóng đãng, lỗ mãng, chẳng phải giận ta hôn ngươi nhưng lại đi cưới người khác sao?" Tiêu Kính Hàn ngồi xuống trước mặt y, xích lại gần nói, "Bùi Thanh Ngọc, rõ ràng trong lòng ngươi có ta mà."
Con ngươi Bùi Thanh Ngọc run lên, ánh mắt vừa kinh ngạc vừa hoang mang, có lẽ chính y cũng không biết trong lòng mình có Tiêu Kính Hàn hay không.
"Nghĩ mãi vẫn không rõ sao?" Tiêu Kính Hàn vuốt ve khuôn mặt thanh tú của y rồi từ từ tới gần, hơi thở hai người quấn vào nhau, "Hay là ta giúp ngươi nhé?"
Hắn thì thầm rồi cúi người hôn đôi môi gần trong gang tấc, nhưng lại hôn trúng lòng bàn tay.
Hắn sửng sốt nhìn Bùi Thanh Ngọc che môi mình, đáy mắt như gợn sóng lăn tăn. Họ ở rất gần nhau, gần đến nỗi hắn có thể thấy rõ hình ảnh mình trong mắt Bùi Thanh Ngọc.
Trong mắt y tràn ngập hình bóng Tiêu Kính Hàn.
Hắn cười khẽ một tiếng rồi hôn lên lòng bàn tay ấm áp của Bùi Thanh Ngọc.
Bùi Thanh Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhat-nguoi-roi-tren-duong/3722372/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.