Tiêu Kính Hàn chờ Bùi Thanh Ngọc trong phòng.
Đã sắp đến giờ hắn uống thuốc, ngày thường Bùi Thanh Ngọc sợ hắn lén đổ thuốc đi nên luôn canh chừng hắn uống hết.
Nhưng đợi một lúc lâu vẫn không thấy Bùi Thanh Ngọc vào.
Đi đâu rồi? Tiêu Kính Hàn băn khoăn tự hỏi, hay là thuốc chưa nấu xong?
Bỗng nhiên ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, trên mặt Tiêu Kính Hàn lộ vẻ vui mừng, "Bùi......"
Sau đó hắn thấy ám vệ Bính bưng thuốc vào.
Tiêu Kính Hàn nhíu mày, "Bùi Thanh Ngọc đâu?"
Ám vệ Bính: "À, tiên sinh nói bận việc nên bảo ta bưng thuốc cho chủ tử uống."
Nói xong hắn đưa chén thuốc tới trước mặt Tiêu Kính Hàn.
Tiêu Kính Hàn trông thấy thuốc kia đen sì như bị khét.
Tiêu Kính Hàn: "...... Y đưa cho ngươi à?"
Ám vệ Bính gật đầu, "Tiên sinh nói phải nhìn ngươi uống hết."
Tiêu Kính Hàn: "......" Muốn hạ độc mình chết sao?
Hắn cầm chén thuốc, im lặng một lát rồi đột nhiên chỉ ra cửa nói: "Có heo kìa!"
Ám vệ Bính quay đầu nhìn, "Hả? Đâu? Heo gì?"
Tiêu Kính Hàn đưa tay đổ thuốc vào chậu cây cảnh.
"À, nhìn lầm thôi," hắn trả chén cho ám vệ Bính rồi hỏi, "Bùi Thanh Ngọc ở đâu?"
Bùi Thanh Ngọc đang chẻ củi Cận Mộ để lại.
Cận Mộ nghe ám vệ Giáp nói xong thì vội vàng đi mất.
Ám vệ Giáp nhớ lại mình chưa đón thím Trương nên cũng đi theo.
Bùi Thanh Ngọc đi ngang thấy củi chưa chẻ xong, mình cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhat-nguoi-roi-tren-duong/3722371/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.