Khi vẫn còn là một cô thiếu nữ mộng mơ, Đồ Nhiễm đã từng viết một bức thư dạng như thư tình gửi cho người ta.
Chỉ có điều bức thư đó còn chưa ra khỏi cửa đã bị ông Đồ chặn lại giữa chừng.
Khi đó ông Đồ vẫn còn chưa có dấu hiệu bệnh tật, là một người trung niêntừng trải, lại rất biết nghĩ cho con cái. Ông đọc bức thư một cáchnghiêm túc, rồi lại lộn lại nhìn phần đầu, tên của người nhận.
Trong suốt quá trình này, trái tim nhỏ bé của Đồ Nhiễm đập thình thịch khôngngừng, vừa sợ bị chê cười là đồ ngốc, vừa sợ bị chụp mũ yêu sớm. Vẻ mặtông Đồ còn nghiêm nghị hơn cô tưởng, ông nói rất chân thành:
-Nhiễm Nhiễm, người này rất tốt. Nhưng vì mọi mặt của cậu ta đều xuấtsắc, con thích thì người khác cũng thích, rất nhiều người đều thích, tội gì con phải tranh giành với người ta? Trên đời này, phụ nữ vốn dĩ đãcảm tính hơn đàn ông, coi trọng tình cảm nam nữ hơn, cho nên sống cũngmệt mỏi hơn. Con tìm một người cả ngày được người khác nhung nhớ, chẳngphải cuộc sống sẽ càng mệt mỏi hơn sao? Chi bằng tìm một người điều kiện tương đương mình, nắm chắc được, yên ổn sống qua ngày.
Nghe xong những lời này, ý nghĩ đầu tiên bật ra trong đầu cô là: Lẽ nào con kémcỏi lắm sao? Cô chạy đi soi gương, người trong gương hình như càng nhìncàng thấy xấu. Cô lại âm thầm so sánh những mặt khác, rồi chán nản pháthiện ra, căn bản không thể nào so sánh.
Vì thế, cô giữ lá thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhan-danh-tinh-yeu/2231949/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.