Ám Dạ Minh quan sát kĩ người phụ nữ trước mặt, chỉ thấy cô ngây ngốc ngồi trên giường, chiếc váy ngủ form rộng che đi cơ thể mảnh mai, điệu bộ cơ hồ là mới thức dậy. Ánh đèn ngủ mờ nhạt hắt vào đôi mắt phượng của Bạch Thụy Hoan, soi rõ ánh nước, cư nhiên lại làm dáng vẻ của cô vào đêm tối muộn thế này cực kì phong tình, khiến người ta không khỏi nảy sinh mơ tưởng cùng khát vọng...
Hắn lập tức nhíu mày, yết hầu hơi động đậy.
Một Bạch Thụy Hoan như vậy, càng khiến hắn căm tức đến tột độ!
Phùng Nghiên còn đang bận nghĩ kế sách đối phó, nào rảnh để ý trạng thái bất bình thường của nam chính. Cô tính tới tính lui, cảm thấy quyết định ly hôn là chuyện tốt cho cả đôi bên, Ám Dạ Minh cầu còn không được. Một khi cô buông tha cho hắn, hắn sẽ có cơ hội tiến đến với nữ chính, ắt hẳn lòng hắn hiện tại đang vui như trẩy hội ấy chứ!
Chỉ cần nam chính vui, nữ phụ phản diện sẽ không cần phải lo lắng đến việc bị ăn hành.
Phùng Nghiên tự mình tiếp thêm dũng khí, thừa nhận nói: "Phải! Đúng là tôi muốn ly hôn với anh."
Khẳng định tận hai vế, chắc đủ rồi nhỉ?
Ám Dạ Minh tựa người vào cánh cửa, vị trí đứng của hắn hơi khuất sáng, cả nửa thân trên gần như bị ngập trong bóng tối, khiến Phùng Nghiên không thể thấy rõ được biểu tình của hắn ngay lúc này.
"Ồ? Vậy nên cô cố tình để cha mình thông báo trước với tôi một tiếng ư? Ha..." Hắn bật cười chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ngu-khi-nam-chinh-con-thuc/221919/chuong-4.html