"Thụy Hoan, hôm nay khai trương quán, có chịu nể mặt tao đến một chuyến không?
Lúc ấy đang là giờ cao điểm, đường xe đông đúc, Phùng Nghiên xách túi lớn túi nhỏ từ trong siêu thị bước ra, vì tiếp điện thoại mà để lỡ mất một chiếc taxi vừa mới chạy ngang.
"Kiếp trước" cô cũng từng bị giành xe kiểu này như cơm bữa, thế nên cũng chả có gì đáng nói. Chỉ có điều, cuộc gọi này khiến cô phải vắt óc đảo lại một lượt tình tiết trong truyện, không phiền thì cũng mệt.
"Ồ, Tống Tư đấy à? Chúc mừng mày nhé! Nhanh như vậy mà đã lấy được giấy phép kinh doanh rồi!"
"Còn phải nói sao, trước đây cũng nhờ mày giới thiệu được vài mối quan hệ có ích, nay quán bar của tao khai trương, mày nhất định không được vắng mặt đâu đấy!"
Phùng Nghiên bỗng có chút tiến thoái lưỡng nan.
Trong tiểu thuyết, tác giả chỉ dùng vỏn vẹn hai câu để thuật lại việc nữ phụ được mời đến dự khai trương quán bar của Tống Tư- một trong những đứa bạn thuộc hội con nhà giàu mà cô ta vẫn thường hay qua lại. Cái Phùng Nghiên phân vân ở đây là có nên hành động giống Bạch Thụy Hoan, đồng ý lời mời này hay không?
Thấy cô cứ ngập ngừng mãi, đầu dây bên kia bắt đầu mất hết kiên nhẫn: "Chần chừ gì nữa, tụi tao còn chưa trách cái vụ mày đùng đùng bỏ ra nước ngoài chơi mấy tháng mà không thèm báo một tiếng đâu đấy, điện thoại thì lại éo liên lạc được!" Tống Tư có vẻ hơi tức giận, gằn giọng trách. "Hôm qua có đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ngu-khi-nam-chinh-con-thuc/221920/chuong-5.html