Đã một năm trôi qua kể từ khi Hà Mỹ Hi mất tích.
Đây là lần đầu tiên Doãn Ước tiếp xúc với người nhà của cô ấy. Người phụ nữ trước mặt vô cùng già nua, không có nét gì tương tự Hà Mỹ Hi. Nhìn mặt mà đoán, nói dì ấy là bà của Hà Mỹ Hi, Doãn Ước cũng tin.
Lúc ấy cô liền sững sờ.
Người nọ thấy cô không tin, gấp gáp lục túi:
– Tôi có đem chứng minh thư, cô nhìn xem, tôi còn có đem cả hộ khẩu nữa.
Nói xong dì ấy lôi một đóng tiền lẻ ra, bên trong có thẻ căn cước. Bởi vì sốt ruột nên dì không lựa ra mà nhét hết toàn bộ vào tay Doãn Ước.
Mấy đồng tiền xu rớt xuống, phát ra âm thanh hơi chói tai.
Doãn Ước không quản quá nhiều, lấy tấm thẻ trong nắm tiền ra, phát hiện quả thật là chứng minh thư. Người trước mặt này trông rất giống hình trên thẻ căn cước, trên đó có thể hiện người này tên là Trương Tú Lệ, thuộc hàng 6x, tuổi tác quả thật có thể là mẹ của Hà Mỹ Hi.
– Vậy dì…
Người trong cửa hàng tiện lợi dần dần chú ý đến tình hình bên này, đều dòm sang xem náo nhiệt. Doãn Ước không muốn bị chú ý, nên khuyên Trương Tú Lệ đi cùng mình ra ngoài. Nhưng đối phương không chịu nghe cô, đứng ở đó cúi đầu tìm đồ.
Doãn Ước lúc này mới chú ý đến, dì ấy còn mang theo một cái giỏ. Giỏ rất lớn, không nhìn ra màu sắc vốn có nữa, nó đã ngả sang màu xám đậm, một đầu dây đai còn sắp đứt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai/1275635/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.