Giữa khuya, xe Kỷ Tùy Châu chạy ra khỏi trang viên, hướng về thành thị.
Doãn Ước ngồi ở ghế phụ lái, trên người quấn tấm chăn mỏng.
Kỷ Tùy Châu muốn cô ngủ thêm ở đó, đừng quan tâm chuyện này, Doãn Ước không chịu, kiên trì muốn đi cùng anh.
– Phòng rộng trần cao, em sợ.
Cô quả thật rất sợ, cũng không biết là sợ gì. Cô ngồi trong xe không nói một lời, nghe Kỷ Tùy Châu gọi điện thoại nói chuyện với người khác.
Trong đêm, Phương Thành Tựu tự sát, phương pháp sử dụng chính là thuốc độc. Lạ là ở chỗ anh ta làm sao có thuốc độc được, rồi sao có thể giấu được cai ngục mà uống nó.
Kỷ Tùy Châu quan tâm sống chết của đối phương nhất, đầu dây bên kia nói còn đang cấp cứu, bởi vì liều lượng thuốc độc không lớn, thời gian anh ta uống vào cũng không quá dài, hy vọng cứu được khá lớn.
Phương Thành Tựu này, từ ngày bị bắt đến nay chưa từng nói câu nào có nghĩa. Anh ta ôm hết tất cả mọi chuyện, ngoại trừ vụ án bắt cóc ra, anh ta không thừa nhận bất cứ cáo buộc nào của cảnh sát. Mà chứng cứ cảnh sát nắm trong tay có hạn, trừ sự kiện bắt cóc rõ mười mươi, họ không cáo buộc được anh ta tội gì nữa.
Cuối cùng, cảnh sát đề cập đến chuyện tố tụng với anh ta, anh ta được phán hoãn thi hành án tử hình. Án phạt là chuyện mấy hôm trước vừa ban xuống, còn chưa kịp chuyển anh ta đến nhà tù chuyên giam giữ các phạm nhân mang trọng tội, lại xảy ra việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai/1275620/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.