Doãn Ước sững ra mất hai giây, mỉm cười nói:
– Được thôi.
Lần này đến phiên Kỷ Tùy Châu nhíu mày. Anh nói đông nói tây, tốn công đùa với cô, vốn tưởng Doãn Ước nhất định sẽ xù lông lên, không ngờ cô lại đồng ý nhanh vậy.
Vì sự khác thường này, Kỷ Tùy Châu có hơi tò mò, anh hỏi Doãn Ước:
– Không do dự chút nào à?
– Có gì phải do dự, cũng không phải chưa từng thấy qua.
– Anh tưởng em da mặt mỏng chứ.
– Nói khó nghe thì- Doãn Ước cười cười- Nếu mắt anh bình thường, em chắc chắn ngại. Nhưng bây giờ…
– Đứng trước một người mù, không có chút xấu hổ nào?
– Dù sao anh cũng không nhìn thấy được biểu cảm trên mặt em, em thế nào cũng không sao mà. Hơn nữa, nhìn anh em cũng đâu có thiệt.
Kỷ Tùy Châu đưa tay chạm vào mặt Doãn Ước, đầu ngón tay di chuyển trên đó một lát, cuối cùng dời xuống môi cô.
Doãn Ước thấy anh có ý định hôn mình, mau chóng chụp lấy tay anh, đẩy anh đi vào phòng tắm:
– Em dẫn anh vào, coi chừng trơn đó.
Bên cạnh truyền đến tiếng cười, Doãn Ước không để ý đến anh, chỉ vui vẻ với sự thành công của mình.
Trong phòng tắm rộng, có bồn tắm và đồ dùng đầy đủ, bồn tắm rất lớn, đủ để trẻ con bơi lội trong đó.
– Anh định tắm ở chỗ nào?- Doãn Ước hỏi anh.
Hai hôm trước Kỷ Tùy Châu đều đứng tắm. Mắt dán băng tắm lâu cũng không tiện, cho nên hôm nay anh thay đổi chủ ý:
– Tắm bồn đi, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai/1275591/chuong-54-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.