Tim Doãn Ước đập mạnh, vẻ mặt cố trấn tĩnh.
– Hai người tìm ai?
– Cô Doãn Ước đúng không.
Nghe giọng điệu họ nói chuyện xem như khách sáo, không giống người hung hãn tàn bạo. quan trọng là họ biết tên cô, điều đó cho thấy hai người này có chuẩn bị mà đến, không phải nhất thời nảy sinh lòng tham cướp của giết người.
Nghĩ đến đây, tâm trạng căng thẳng của Doãn Ước có hơi hồi phục. Cô cẩn thận quan sát vị trí hai người này đứng, muốn tìm cơ hội chạy đi cầu cứu.
Chỉ cần không bị đánh ngất trong phòng, vẫn còn hy vọng được cứu.
– Hai người là ai, tìm tôi có chuyện gì?
Người chặn cửa nói:
– Có người muốn gặp cô Doãn, đang đợi ngoài xe, mời cô…
– Cô ấy không đi.
Tiếng Kỷ Tùy Châu xa xa truyền đến, Doãn Ước như trút được gánh nặng, đột nhiên sản sinh dũng khí, đẩy hai người kia lao ra, chạy một mạch trốn đến sau lưng Kỷ Tùy Châu.
May mà anh đã về.
Hai người nọ quay lại nhìn thấy là Kỷ Tùy Châu, biến sắc, vẻ mặt trở nên cực kỳ cung kính. Họ định tiến lên chào hỏi, bị Kỷ Tùy Châu giơ tay lên cắt ngang:
– Về đi.
– Nhưng…
– Về nói với ông ấy, chuyện của tôi đừng nhúng tay vào. Nếu còn lần sau, tôi sẽ không mang họ Kỷ nữa.
Câu này nói ra quá nặng, hai người kia không dám nói gì nữa, vội vàng cúi đầu ra về. Trên hành lang thoáng khôi phục yên tĩnh.
Doãn Ước còn chìm đắm trong cơn hoảng sợ vừa rồi, Kỷ Tùy Châu cùng cô vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai/1275551/chuong-36-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.