Tiểu Huyên thấy Lộ Cẩn còn nhìn chăm chú vào máy tính, cô nàng xem đồng hồ rồi kêu lên, “A Cẩn, đi ăn cơm thôi!”
“Ừ, đi liền đây.” Lộ Cẩn thu nhỏ giao diện phần mềm, cầm thẻ cơm, đứng dậy đi cùng Tiểu Huyên vào phòng ăn.
Giờ này có rất nhiều người đang ở trong phòng ăn, có hơi chật chội nên một lúc lâu sau hai người mới tìm được một cái bàn để ngồi.
Tiểu Huyên nhìn thức ăn trong đĩa, tâm trạng vô cùng tốt, “Đồ ăn hôm nay ngon quá, toàn là mấy món tôi thích ăn!”
Lộ Cẩn nheo mắt lại cười, “Tất cả cũng đều là đồ ăn mà tôi thích, chúng ta mau ăn đi!”
“Ừ!”
Lộ Cẩn cầm thìa lên vừa ăn được ngụm canh thì điện thoại đổ chuông.
Cô cầm điện thoại lên, là “MT tiên sinh.”
Vừa bắt máy thì bên kia liền hỏi, “Em đang ở đâu?”
“Phòng ăn.”
“Ra đây, anh đang đợi em ở cửa công ty.”
“Nhưng mà…” Lộ Cẩn còn chưa kịp nói gì thì bên kia đã cúp máy.
Mộ Trạch rất ít khi chủ động cúp máy trước cô.
Nhìn vẻ mặt của cô, Tiểu Huyên vừa ăn vừa nói, “Nam thần gọi điện hả?”
Lộ Cẩn áy náy, cô gật đầu, “Anh ấy nói có chuyện, gọi tôi ra ngoài.”
Tiểu Huyên vẫy tay, “Đi đi, đi mau đi, đừng ở đây ngược cẩu độc thân nữa!”
Đi ra phòng ăn, xung quanh bỗng yên tĩnh hơn rất nhiều, Lộ Cẩn chạy xuống lầu, thật kỳ lạ, tại sao buổi trưa mà Mộ Trạch tới đây tìm cô làm gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-map-mo-voi-thoi-gian/1882314/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.