L: [Ảnh này là ai chụp vậy? Xấu quá…]
Hoàn Nhĩ nhất thời nghẹn một hơi.
Nngón tay cô di chuyển linh hoạt trên màn mình điện thoại, đem ảnh chụp lúc trước gửi đi đều nhìn lại một lần.
Rõ ràng không xấu mà!!!
Hoàn Nhĩ ngón tay dừng lại một chút, ấn tắt điện thoại di động màn hình.
Lười cùng cậu nói chuyện, sớm hay muộn sẽ đem bản thân tức chết mất.
Lại nằm trên giường thêm một lát, Hoàn Nhĩ cầm lấy điện thoại. Hai phút trước, Lục Lộc đã gửi lại mấy tấm ảnh, là ảnh cậu ngụy trang kia. Đầu tóc cậu lộn xộn, trên màn hình, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt sáng ngời.
Ảnh chụp có chữ: [Còn có càng xấu hơn.]
Hoàn Nhĩ liền bật cười một tiếng.
Sau đó cô gửi tin nhắn qua: [Ừm, quả thật còn xấu hơn.]
Hoàn Nhĩ dừng một chút, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, vì thế tiếp theo gửi tin nhắn qua: [Đúng rồi, sắp tới có một hoạt động bên ngoài, cậu sẽ đi sao?]
Bên kia trầm mặc nửa phút, sau đó, mới gửi lại tin nhắn.
“Sẽ đi.”
Hoạt động ngoài công ty, nói trắng ra là phái thực tập sinh đi rèn luyện, tham gia hoạt động ngoài, tích góp kinh nghiệm từng tí một, nhưng đối với Lục Lộc, hoạt động này, cậu chưa bao giờ cần tham gia, bởi vì kinh nghiệm này, cậu đều không cần thiết.
Nhưng đây là Hoàn Nhĩ hướng cậu mở miệng, cho nên cậu đáp ứng rồi.
Ngày thứ hai cũng như cũ, Thư Tâm cùng Nhược Thủy sáng sớm liền ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-nung-voi-anh/2247160/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.