Buổi tối, mẹ tôi đã đi ngủ.
Tôi ngồi trong phòng tắm gọi điện cho Lý Hi Hoà.
Tôi mở cửa sổ, gió bên ngoài thổi vào có chút se se lạnh.
Khi anh ta bắt máy, tôi cảm giác như cả thế kỷ đã trôi qua vậy.
“Chào.”
“Lý Hi Hoà.”
“Châu Châu?”
“Ừm.”
“Sao vậy? Muộn như vậy rồi.”
“Lý Hi Hoà.”
“Ừm?”
“Lấy em nhé?”
Yên tĩnh, yên tĩnh một cách kì lạ. ngôn tình hài
Ngay cả tiếng hít thở của Lý Hi Hoà cũng bị nhấn chìm trong bóng tối tĩnh mịch.
“Em nói gì?”
Tôi cứ ngỡ mình đã khóc, nhưng khi tay chạm vào mặt, không có gì cả.
Khi đó tôi mới phát hiện khi bản thân buồn ở một mức độ nhất định, tôi sẽ không khóc.
Tôi bình tĩnh nói: “Lý Hi Hoà, không phải anh đã nói anh có thể làm bất cứ điều gì cho em sao? Vậy thì cưới em đi.”
Tôi nhảy Hồ Thiên Nga, thì mãi mãi là Thiên Nga Trắng.
Thầy tôi đã từng nói tôi sinh ra chính là dành cho nó, lúc đó tôi tràn đầy sự kiêu hãnh, tự tin toả sáng trên sân khấu.
Tôi theo đuổi Lý Hi Hoà, cũng không biết tại sao anh ấy lại không thích một cô gái như tôi, và tôi tự nói với bản thân rằng một ngày nào đó tôi sẽ đuổi kịp anh ta để anh ta nói yêu tôi.
Nhưng mà, cuộc sống chính là như vậy, anh ta dạy cho tôi biết, thế nào là hiện thực, thế nào là vận mệnh, đối diện với hiện thực tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khi-duoc-yeu-thuong/2685422/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.