Tôi và Lý Hi hoà từ đính hôn cho đến kết hôn chỉ mất thời gian hai tháng.
Bố mẹ của Lý Hi Hoà rất tốt, họ rất quan tâm đến lòng tự trọng của tôi và không có một chút thái độ trịch trượng nào.
Tôi nghĩ sở dĩ bản thân có thể kết hôn suôn sẻ như vậy một phần là vì họ cảm thấy có lỗi với tôi.
Ngoại trừ bố mẹ tôi, mọi người xung quanh đều biết vì ai mà tôi huỷ cả tương lai của mình.
Bố mẹ của Lý Hi Hoà rất lịch sự đối với tôi, điều này khiến tôi có cảm giác bản thân chỉ là người ngoài trong gia đình họ.
Tôi vẫn nhớ cái ngày Lý Hi Hoà đến nhà bố mẹ tôi, tay cầm theo những món quà lớn bé.
Anh ta lái một chiếc xe có thể là bằng mười năm tiền lương của bố tôi, khi anh ta đến, mấy nhà hàng xóm đều ngó đầu ra xem.
Anh ta xuống xe, khoác trên người bộ vest, đi giày da, trông rất oai phong lẫm liệt.
Tôi đứng trên lầu nhìn anh ta.
Tôi nghe thấy bà dì dưới lầu hỏi anh ta đến đây làm gì, tìm ai.
Anh ta nhăn mặt nói: “Con đến tìm Từ Châu Châu để cầu hôn.”
Nghe xong bà ấy còn không thèm khép miệng lại.
“Là cái đứa bị gãy chân?”
Anh ta dừng lại đôi chút, nói đúng, rồi đi một mạch vào hành lang, để lại bà dì ngồi ở đó với vẻ mặt khó tin.
Anh ấy bước vào, tôi nhận mấy túi đồ từ trong tay anh ấy. Có Mao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khi-duoc-yeu-thuong/2685421/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.