Hôn lễ của tôi diễn ra gần như hoàn hảo, chỉ có duy nhất một điểm chưa hài lòng là chú rể lúc nào cũng lơ đãng.
Khi đến thời khắc trao nhẫn cưới, tia sáng từ những ánh đèn sân khấu rọi vào chúng tôi, Lý Hi Hòa lấy ra một chiếc hộp nhỏ màu đen, bên trong là một chiếc nhẫn sáng lấp lánh.
Dưới ánh đèn, những viên kim cương màu hồng được khảm trên chiếc nhẫn càng thêm thu hút hơn.
Lý Hi Hoà giúp tôi mang nhẫn, kích cỡ lại không mấy vừa vặn. Đến lượt tôi mang cho anh ta, vì quên mất trên tay đang đeo một chiếc nhẫn hơi rộng, nó cứ vậy tuột thẳng ra ngoài.
Không khí trở nên ngột ngạt, tôi nhặt chiếc nhẫn dưới đất lên, đeo lại vào ngón, cười giải thích có lẽ do tôi quá gầy.
Lý Hi Hòa định mở miệng nhưng cuối cùng lại không nói gì.
Sau đám cưới, tôi ngồi trên xe lăn, Lý Hi Hòa đẩy giúp tôi đến từng bàn một nâng ly chúc mừng.
Hôn lễ lần này, dì Bảy, dì Tám của tôi cùng hàng xóm láng giềng tranh cãi không ngừng vì chuyện tôi được gả vào gia đình tốt, khiến cho họ ghen tỵ.
Bố của tôi đã uống rất nhiều rượu, gặp ai ông cũng nói rằng mình đang rất vui.
Những người trước đây coi thường gia đình tôi, chê bai gia đình tôi nghèo khó bây giờ lại quay ngược khen ngợi hết lời: “Từ Châu Châu, nếu con gái của cô có một mái ấm tốt như vậy, cô sẽ hạnh phúc biết bao, con tốt số thật đó."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khi-duoc-yeu-thuong/2685420/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.