Trên bàn bày ra bốn món và một súp, đều là những món yêu thích của tôi.
Mẹ cứ gắp rau vào bát của tôi, tôi che miệng bát lại rồi nói: “Ăn không nổi, con ăn không nổi nữa rồi.”
Mẹ nói, mới ăn có được bao nhiêu đâu, người thì gầy guộc chỉ còn bộ xương.
Nói rồi lại gắp rất nhiều sườn cho tôi.
Vừa to vừa mềm, cắn một miếng mềm mềm mọng nước. Lúc trước khi còn khiêu vũ, tôi phải giữ dáng nên không thể nào ăn mấy loại thức ăn như này được, bây giờ muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu.
Bố tôi ăn rất nhanh, vội vàng nhét mấy ngụm, xỏ giày định đi ra ngoài.
Tôi hỏi bố tôi xem ông ấy định đi đâu.
Bố nói: “Tối nay có một chuyến hàng, bố phải chạy ca đêm, làm ca đêm sẽ được trả nhiều tiền hơn.”
“Hôm nay đã đi cả ngày rồi, đừng đi nữa, buổi tối nghỉ ngơi đi bố.”
Bố cười với tôi, ông ấy nói: “Bố của con là ai chứ, mấy đứa trẻ bây giờ còn không bằng bố nữa ấy chứ, bố không mệt, không sao, yên tâm đi.”
Mẹ tôi cau mày: “Cái xe đó của anh nhất định phải đem đi sửa, đã để bao lâu rồi, mấy cái thiết bị trong xe cũng không còn tốt nữa, bây giờ lại chạy ca đêm, rất không an toàn.”
“Số tiền đó có thể tiêu được rất nhiều việc. Yên tâm đi, anh chạy biết bao năm rồi, là tài xế gạo cội rồi.”
Bố tôi lấy chìa khoá xe và rời đi.
Cánh cửa đóng lại. Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khi-duoc-yeu-thuong/2685423/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.