Lâm Thư Tiếu dừng xe ở trước cổng biệt thự Giang gia, đang định bước xuống ấn chuông thì cánhcổng lớn tự động mở ra. Thấy vậy,cô lái xe chậm rãi đi vào đình viện.
Vừa vào trong, đã có người đứng sẵn nghênh đón Lâm Thư Tiếu. Cô nhận rađược người đó, là người hôm đó cùng Giang Hoài đến nhà Đào Ý Nhiên, dìLiên. Thấy dì cúi chào, cô cũng mỉm cười khẽ gật đầu, theo hướng tay của dì Liên, cô cho xe rẽ vào gara. Thời điểm dừng xe, cô cũng nhìn thấymột người khác đang ngồi ở trong đình viện. Giang Hoài vẫn như trướcngồi trên xe lăn điện, chính là hôm nay trên người có thêm một cái chănmỏng màu bạc, trên đùi còn có một con mèo trắng nhỏ đang nằm cuộn tròn.
Ánh mắt Giang Hoài nhìn con mèo như đang nhìn một đứa bé, thần thái đặcbiệt ôn nhu. Hai tay vòng lại che chở cho nó, thỉnh thoảng chuyển độngmột hai ngón tay giống như đang vuốt ve nó. Lâm Thư Tiếu bất giác lộ ranụ cười, cô trời sinh đặc biệt yêu thích động vật nhỏ. Mỗi lần nhìn thấy mấy bài báo về nhân viên cứu hỏa cứu được mấy con thú nhỏ trong đámcháy hoặc là mấy video hình ảnh cảnh sát giao thông hộ tống động vật qua đường, cô cảm thấy “Mãnh nam phụ manh thú.” một tổ hợp thật sự rất đáng yêu.
Mãnh nam? Khóe môi Lâm Thư Tiếu cười có chút khoa trương,Giang Hoài cũng không phải là mãnh nam, anh…Nụ cười của cô cứng đờ, mộtloại chua xót không nói nên lời bất giác xông lên. Cô đem tầm mắt dừnglại nên người Giang Hoài, cô cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khi-de-yeu/1963948/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.