“Du Du rất tốt, nhưng nàng còn là một đứa nhỏ.”
Lúc Ân Du đóng cửa, nghe thấy Vưu Hà nói như thế.
Ân Du có một loại xúc động muốn xông vào, nhưng nàng nhịn xuống được, buồn bực không vui đi ra ngoài sân tìm cái ghế đòn, ôm đùi ngồi xuống.
Không qua bao lâu, Ngụy Giai Minh từ trong bước ra. Ân Du vội nhìn qua, đợi lại đợi, phát hiện chỉ có Ngụy Giai Minh đi ra một mình. Ngụy Giai Minh trầm mặc ngồi xuống bên cạnh nàng.
Ân Du quay đầu lại, tiếp tục cúi đầu xuống.
Rất lâu sau, Ngụy Giai Minh thở dài một tiếng. Thanh âm rất nhẹ, nhưng nghe vào trong tai Ân Du lại làm trong lòng nàng run lên một cái, tiếp đó là nước mắt rơi xuống. Ân Du vội dùng bàn tay lau sạch nước mắt, hít hít mũi, điều chỉnh cảm xúc, làm cho mình nhịn nước mắt xuống.
“Nương đánh chết con cho rồi.” Ân Du cắn môi.
Ngụy Giai Minh nhìn đại nữ nhi của mình, trầm mặc một lát, mới nói: “Lúc con còn đang ở trong bụng ta, ta có quyền đánh chết con, nhưng con đã được ta sinh ra rồi, vậy cho dù ta có là nương của con, cũng không có quyền đánh chết con nữa.”
Ngưng một lát, nàng lại nói: “Cũng không có quyền quản con.”
“Nương, ngài đồng ý rồi hả?” Ân Du ngẩng mạnh đầu, một bộ không dám tin.
Ngụy Giai Minh lắc lắc đầu, có chút vô lực lắc đầu: “Nếu ta không đồng ý, con sẽ ngoan ngoãn nghe lời sao?”
Ngụy Giai Minh nhìn con gái lớn, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-cuop-hoang-hau-cua-tram/3389428/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.