Lúc Ân Tranh và Ngụy Giai Minh mang theo Ân Du trở về tiểu viện nông gia, từ xa đã thấy cửa tiểu viện đang mở, hai phu thê trong lòng cả kinh, vội tăng nhanh cước bộ, cho đến khi bọn họ đi vào tiểu viện, nhìn thấy Ân Mịch Đường và Ân Lạc Thanh đang nói chuyện với Ân Đoạt mới thở phào một hơi.
“Ca, tẩu tử, hai người về rồi.” Ân Đoạt lập tức đứng lên.
“Tỷ!” Ân Mịch Đường và Ân Lạc Thanh vui mừng chạy về phía Ân Du.
Ân Tranh gật gật đầu, hỏi hắn: “Tra được là kẻ nào chưa?”
Ân Đoạt nói một cái tên không phải người trung nguyên. Ân Tranh và Ngụy Giai Minh vẫn là một bộ bình tĩnh.
Ân Đoạt có chút kinh ngạc: “Ca, người nào thế? Có thù hả?”
“Ừ, có chút tranh chấp.” Còn rốt cuộc tranh chấp gì, Ân Tranh hiển nhiên không muốn nói với Ân Đoạt.
Ân Đoạt nhìn Ngụy Giai Minh một cái, nói: “Được rồi, đệ đã phái người điều tra xuống, nhất định đem người này ném vào thiên lao.”
Thực ra người muốn giết Ân Tranh là một ác bá ở Mục Tây. Một nơi như Mục Tây, lực lượng quan binh rất nhỏ, thế lực thâm căn cố đế và nắm tay cứng mới có quyền nói chuyện được.
Ngụy Giai Minh lúc nhỏ ở trên thảo nguyên là đứa nhỏ không có cha mẹ chăm sóc, coi như ăn cơm trăm nhà mà lớn lên. Cái tên ‘ác bá’ này tuy là mấy đời trong nhà đều là ác, nhưng lúc cha mẹ hắn còn tại thế đối với Ngụy Giai Minh không tệ. Hài tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-cuop-hoang-hau-cua-tram/3389429/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.