Thợ gõ: Dờ
Ngày diễn ra lễ tốt nghiệp, ông trời không ủng hộ, từ sáng sớm đã nóng như cái lồng hấp. Trong khoa yêu cầu nam sinh phải mặc áo sơ mi, bên ngoài tròng thêm áo choàng tốt nghiệp. Cuối cùng là ai cũng toát mồ hôi như tắm, sống không bằng chết.
Văn Địch ngồi trên cái ghế nhựa ở phía Đông sân vận động, vừa lau mồ hôi vừa quan sát hai bên khán đài. Bạn bè và người thân đến tham dự lễ tốt nghiệp đều đang che ô khiến cho bậc thang khán đài trông như một rừng nấm đủ mọi màu sắc.
Ngày lễ trọng đại như thế này, bố mẹ của Văn Địch đương nhiên là sẽ tới tham dự. Ông bà cậu hiếm lắm mới nổi hứng đi du lịch xa nên cũng đến xem buổi lễ. Còn chú của cậu thì cảm thấy buổi lễ này có tác dụng "hun đúc" cho con trai mình, thế là cả thằng em họ cũng tới xem.
Thế này thì hơi phiền toái rồi đây.
Đầu tiên là vé cho người thân và bạn bè. Với phong cách nhất quán từ trước đến nay trường đại học T, sinh viên đại học là "con ruột", thạc sĩ và tiến sĩ là "con nuôi". Văn Địch từng trải qua đãi ngộ của "con ruột", nhưng giờ cậu biến thành "con nuôi". Cậu có thể cảm nhận rõ ràng sự chênh lệch.
Hồi học chính quy, cậu được phát ngay năm vé cho người thân, còn bây giờ phải tranh giành mới có được. May mà vài nghiên cứu sinh trong cùng khoa ít người nhà đến dự nên nhượng vé lại cho cậu. Cậu gom góp khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoc-tien-si-se-het-doc-than/3731572/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.