Tim Lâm Tích khựng lại, suýt bỏ mất một nhịp.
Cô vốn là người thận trọng, làm gì cũng ít khi sơ hở.
Thế nhưng trước con mắt sắc bén như d.a.o mổ của Mục Cửu Tiêu, tất cả mánh khóe của cô chẳng khác nào trò trẻ con.
“Gài lời gì chứ?” Lâm Tích giả vờ ngơ ngác. “Tôi chỉ không chịu nổi khi cô ta mắng mình, nên mới cãi lại mấy câu thôi.”
Mục Cửu Tiêu không có kiên nhẫn dây dưa:
“Ồ, xem ra thứ Tư tuần sau tôi phải đổi lịch rồi.”
Sắc mặt Lâm Tích khẽ biến.
Cổ họng nghẹn cứng, như bị sợi dây vô hình trói chặt, chỉ có thể để anh nắm mũi dắt đi.
Cô ngập ngừng hai giây, rồi lấy điện thoại từ túi áo khoác ra:
“Tôi đã ghi âm lại toàn bộ cuộc trò chuyện.”
Ánh mắt anh dừng trên động tác ngoan ngoãn ấy, nhưng không tỏ thái độ gì.
“Em nghĩ, với tính khí của Mục Khuynh Bạch, cô ta sẽ sợ thứ đó sao?”
Lâm Tích cúi mắt:
“Kế hoạch của tôi là gửi bản ghi âm này vào nhóm gia tộc nhà họ Mục…”
Danh tiếng Mục gia vốn lừng lẫy, chi thứ trong họ nhiều kẻ đỏ mắt.
Mục Khuynh Bạch ở ngoài thì giả vờ ngoan hiền, trong nhà mới dám ngang ngược. Nếu bộ mặt thật bị lật tẩy trước họ hàng, e là cô ta sẽ mất hết chỗ đứng.
Mục Cửu Tiêu mím môi không nói.
Lâm Tích thấy anh không vui, cười gượng, bấm xóa đoạn ghi âm:
“Nếu anh nói sẽ giúp tôi, tôi đâu cần phải nóng nảy như vậy.”
Anh lạnh nhạt nhìn cô:
“Đoạn ghi âm đó tung ra, em hại người một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-vo-anh/5035815/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.