Dì Phương thở dài, lắc đầu:"Cậu chủ đợi cpn ở trên lầu đấy."
Dù trong lòng rất sợ nhưng cô vẫn phải lên. Dì Phương lo lắng muốn nói gì với cô nhưng lại thôi.
Bước đến cửa phòng anh, cô không dám gõ cửa, cô không ngừng run sợ. Nhưng từ trong phòng, ả Tô Dung Ân bước ra. Với vẻ mặt xem thường cô.
"Vào đi!" Ả ta hất tóc, bỏ lại một câu cho rối bước xuống lầu.
Khi bước vào căn phòng, cô cảm thấy thật ghê tởm, cả căn phòng tràn ngập mùi tình dục.
Trên chiếc giường đó, mền và gối đều bị rơi xuống đất, khỏi nói cũng biết ở đây đã xảy ra chuyện gì.
"Cô đi đâu tới giờ?" Cảnh Sâm ngồi trên chiếc ghế sofa. Anh bây giờ trên người chỉ khoát một cái khăn tắm, nên làm lộ cả phần bên trên của anh.
Nhưng trên ngực của anh rất trắng lại còn săn chắc. Những điều đó thì cũng không có gì đáng nói, nếu không có những dấu hôn chi chít trên cổ và trên ngực của anh.
"Anh không cần biết!" Có lẽ câu nói này của là câu chăm ngòi cho sự tức giận của anh. Dù trong lòng không khỏi run sợ, nhưng bây giờ cô nói gì cũng vậy anh cũng chả tin.
Anh dường như không vừa lòng với câu nói của cô. 'Bộp' Anh quăng một cái máy tính bảng xuống đất.
"Giải thích!" Anh nhìn vào cái máy tính bảng dưới đất, ra lệnh cô trả lời.
Cô cầm chiếc máy tính bảng trong tay, đây là bức ảnh chụp cô với Nam Hoàng lúc ở trong xe, cơ thể không ngừng run rẩy. Sự run rẩy này của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-coi-em-la-ke-xen-vao-cuoc-tinh-cua-anh-va-co-ay/1722062/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.